Hoài Điệp Hạ Phương

KỂ CHUYỆN ĐÊM ĐÔNG

Giáng Sinh về chị muốn kể em nghe
Chuyện cô bé bán diêm ngày giá rét
Một câu chuyện xa xưa mà chị biết
Bao lâu rồi vẫn nhớ mãi không quên
Noel này, mình đốt những que diêm
Tìm lại tuổi thơ qua từng đốm lửa
Như cô bé bán diêm đêm khấn hứa
Bằng niềm tin đã thấy chuyện thần tiên...
Giữa tuyết rơi, diêm thứ nhứt cháy lên
Cô bé thấy lại gia đình hạnh phúc
Bàn tiệc dọn ra người quen đông đúc
Cô mỉm cười đôi mắt sáng như sao
Bé mồ côi hạnh phúc với chiêm bao
Que diêm tắt, bé thắp thêm diêm khác
Để giấc mơ không bao giờ đứt quãng
Từng que diêm tiếp nối cháy trong đêm
Bóng ngày sang, một xác chết bên hiên
Cô bé bán diêm nằm yên, giá lạnh
Miệng bé còn cười, nụ cười mãn nguyện
Chiếc diêm cuối cùng cháy dở trên tay
Em có thấy không, mình hạnh phúc thay
Khi vẫn đủ đầy cơm no áo ấm
Em nhớ xẻ chia cho người cần đến
Thế giới này còn nhiều bé bán diêm...
HĐHP

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KỂ CHUYỆN ĐÊM ĐÔNG"